Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

/

Quyển 6 - Chương 51-2: Đại kết cục (hạ) (2)

Quyển 6 - Chương 51-2: Đại kết cục (hạ) (2)

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

Bồ Đề Khổ Tâm

11.409 chữ

11-07-2023

Đứng giữa sườn núi, nhìn thế giới u ám, trong lòng Độc Cô Thiên Diệp rất muốn hủy diệt nó. Nhìn quạ đen trên nhánh cây khô, nói: “Trải qua một phen động tĩnh như vậy, bên Ngu Hành hẳn là đã nhận được tin tức rồi. Không biết có thể tìm được Hắc Ám Linh Châu trước khi hắn đến không.”

“Diễm Nhất đã đi theo, chỉ cần Kiều Hoàng đi tìm Hắc Ám Linh Châu, chúng ta nhất định có thể nhận được tin tức.” Tử Tiêu nói.

“ Ừ.” Độc Cô Thiên Diệp lên tiếng, trong lòng có cảm giác Hắc Ám Linh Châu sẽ không chịu ngoan ngoãn trở về, “Nếu Ngu Hành biết chúng ta ở đây, chắc chắne ẽ xuống chỗ này, đến lúc đó trận chiến cuối cùng sẽ đến đây...”

“Đến lúc đó vương gia tạo phản cũng sẽ có hành động.” Tử Tiêu nói, “Chúng ta thương nghị với Thiên Quân một chút xem đối phó bọn họ thế nào.”

“ Được.” Độc Cô Thiên Diệp gật đầu. Sau đó Tử Tiêu liên hệ với Mộng Thiên Quân, một đám người bắt đầu thương nghị biện pháp.

Tầng mười một Địa ngục Vô Gian, trong một cung điện có thể so sánh với hoàng cung của Mộng Thiên Quân, Ngu Hành và thập nhất vương gia đang thương nghị. Bọn họ đã ước định trước, Ngu Hành giúp hắn ngồi trên vị trí vương địa ngục Vô Gian, hắn sẽ cúi đầu xưng thần với Ngu Hành, quản lý địa ngục Vô Gian dưới sự thống trị của Ngu Hành.

Tuy rằng Thập Nhất vương gia bị thống trị, cho dù là dưới Ngu Hành, hắn ở địa ngục Vô Gian cũng là lớn nhất. Bình thường thời gian Ngu Hành tới nơi này không nhiều, hắn muốn chỉ là thống nhất thế giới mà thôi, cho nên Thập Nhất vương gia hoàn toàn là bá vương! Hơn nữa thực lực Ngu Hành mạnh như vậy, hắn thấy chuyện giúp hắn đẩy ngã Mộng Thiên Quân là rất dễ dàng. Vì thế hiệp nghị của hai người đạt thành như vậy.

“Ngươi nói Hắc Ám Linh Châu ở tầng mười tám?” Ngu Hành hỏi.

Đệ thập nhất vương gia gật gật đầu, khẳng định nói: “Ta dám cam đoan Hắc Ám Linh Châu nhất định ở tầng mười tám. Năm đó Quỷ Vương Kiều Hoàng là dùng lực lượng của nó trở thành người lợi hại nhất tầng mười tám. Hơn nữa một trăm năm trước hắn còn lấy ra triển lãm với người tới chúc mừng sinh nhật hắn.”

Tay phải Ngu Hành chuyển chiếc nhẫn trên ngón cái tay trái, nói: “Bọn họ đến đây lâu như vậy, giờ chắc chắn đã tầng mười tám. Thị vệ bị giết hai ngày trước hẳn là nàng giết. Không thể cho bọn họ có được Hắc Ám Linh Châu, người đâu, lập tức phái người đi tầng mười tám ngăn cản bọn họ!”

Lần trước binh lính thủ vệ tầng mười một và tầng mười hai đột nhiên biến mất, không lưu lại một chút dấu vết, khi đó hắn nên đoán được là Độc Cô Thiên Diệp làm!

“ Dạ.” Cùng Kỳ kéo Thao Thiết đi đến trước mặt Ngu Hành, nói, “Chủ nhân, là chúng ta tự mình đi, hay là mời Thập Nhất vương gia phái binh cùng đi?”

Ngu Hành không nói gì, nhưng ý tứ rất rõ ràng. Thập Nhất vương gia trông cậy vào Ngu Hành giúp hắn kéo ngã Mộng Thiên Quân đâu, việc nhỏ này đương nhiên phải ra một phần lực. Vì thế nhanh chóng tỏ thái độ nói: “Thiên tôn đại nhân, binh lực thiên tôn đại nhân dũng mãnh phi thường, nhưng hoàn cảnh địa ngục Vô Gian này đặc biệt, lính tôm tướng cua của ta tuy rằng thực lực không cao, nhưng lại có vẻ hiểu biết nơi này, cho nên cho bọn họ dẫn đường cho Cùng Kỳ đại nhân đi.”

“ Được.” Ngu Hành gật đầu đồng ý. Tuy rằng hắn chướng mắt địa ngục hỗn tạp, nhưng hắn muốn Thập Nhất vương gia thái độ, thái độ thần phục! Biểu hiện của Thập Nhất vương gia làm hắn vừa lòng.

Lúc Thập Nhất vương gia tính ra ngoài gọi người, một thị vệ chạy vào, nói: “Vương gia, tầng mười tám đã xảy ra chuyện!”

Thập Nhất vương gia cả kinh, từ chỗ ngồi đứng lên, vội vàng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Bởi vì Ngu Hành nói muốn Hắc Ám Linh Châu, hắn tìm hiểu được tin tức thì trở lại báo cáo cho Ngu Hành, người phái ra cũng không có thu về, vẫn giám thị hành tung Kiều Hoàng, giờ nhìn đến thị vệ phái ra nói có chuyện, hắn sợ Linh Châu bị đoạt, Ngu Hành tính lên đầu hắn, đến lúc đó không được hắn ủng hộ không nói, nói không chừng còn có thể bị liên lụy, làm cho hắn đổi hướng đầu mâu tới mình.

Ngu Hành và bọn Cùng Kỳ cũng dời lực chú ý tới trên người thị vệ này, nếu hắn nói chuyện gì không thể nhận ra...

Thị vệ lần đầu tiên nhìn thấy thế trận như vậy, trong lòng hơi phát run, nói: “Kiều Hoàng bị một nam một nữ mang theo rất nhiều linh thú đánh hiểm, cứu sủng cơ của hắn và một nam tử đi .”

Ngu Hành nghe được nói một nam một nữ, đoán là Tử Tiêu và Độc Cô Thiên Diệp, một luồng linh lực đánh tới không trung, hình thành một bóng người, nhìn thị vệ hỏi: “Nam kia có phải người này không?”

Thị vệ ngẩng đầu nhìn thoáng qua, nói: “Hắn.”

Ngu Hành đánh tan bóng người, Cùng Kỳ hỏi: “Ngươi nói một lần tình cảnh lúc đó, chi tiết gì một cũng không thể quên!”

“ Dạ.”

Thị vệ ngay thuật lại tình huống lúc đó một lần, Cùng Kỳ hỏi: “Ngươi có nhìn thấy bọn họ lấy Hắc Ám Linh Châu trên người Kiều Hoàng không?”

Thị vệ cố gắng hồi tưởng một lần, khẳng định nói: “Không có.”

Nghe xong lời nói thị vệ, Cùng Kỳ nhìn Ngu Hành một cái, nói: “Chủ nhân, giờ ta và Thao Thiết phải đi, có lẽ còn có thể ngăn cản bọn họ...”

Ngu Hành vẫy tay đánh gãy lời nói của hắn, nói: “Các ngươi đi cũng vô dụng. Tử Tiêu ở đó, các ngươi đi là chịu chết không công.”

“ Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta không thể cho họ có được Hắc Ám Linh Châu, bằng không...” Cùng Kỳ nói. Chuyện năm đó hắn và Ngu Hành rõ ràng nhất, nếu Độc Cô Thiên Diệp khôi phục thực lực, chắc chắn bọn họ sẽ không có đường sống !

Ngu Hành cũng hiểu đạo lý này, nói: “Ta tự mình đi, ngươi để hai chi tiểu đội Duy Hòa lại giúp Thập Nhất vương gia đánh Mộng Thiên Quân, mang theo những người khác theo ta đi tầng mười tám!”

Tuy rằng chuyện xảy ra hơi đột ngột, nhưng đã đến nước này, hắn đã không có đường lui !

“ Dạ, ta đi gọi tất cả các tướng quân tới, dặn dò bọn họ một chút.” Cùng Kỳ nói.

Ngu Hành phất phất tay, Cùng Kỳ xoay người đi ra ngoài. Thập Nhất vương gia nhìn Ngu Hành hỏi: “Thiên tôn đại nhân, thuộc hạ nguyện ý cùng thiên tôn đại nhân tiến đến, hiệu khuyển mã chi lao.”

“Không cần. Ngươi còn có chuyện ngươi phải làm.” Ngu Hành nói, “Ta mang binh đi tầng mười tám, chắc chắn Mộng Thiên Quân sẽ đi cứu viện, chờ đại đội của hắn vừa đi, ngươi nhân cơ hội chiếm lĩnh cung điện của hắn.”

“Thuộc hạ hiểu được . Thuộc hạ đi chuẩn bị.” Thập Nhất vương gia nói xong lui xuống. Cùng Kỳ mang theo một đám người đi vào, thương nghị với Ngu Hành rất nhanh, để lại hai người, những người khác đều đi cùng hắn.

Ngu Hành ra bên ngoài, Cùng Kỳ đã triệu tập binh lính xong, nhìn quân đội chỉnh tề, Ngu Hành vừa lòng gật gật đầu. Nếu mấy con linh thú khác cũng có khả năng giống Cùng Kỳ thì tốt rồi!

“Xuất phát!” Hắn hô với người phía dưới, dẫn đầu bay về phía tầng mười hai.

Cùng Kỳ theo sát sau đó, tiếp theo là Thao Thiết và ba con mãnh thú, nhất chúng tướng quân, trăm vạn đại quân, trận thế chậm rãi làm cho quỷ súc một đường nhìn thấy run run không thôi.

Tầng thứ nhất Địa ngục Vô Gian, Mộng Thiên Quân nhìn đại quân trước mắt, nói: “Nuôi binh nghìn ngày, dùng binh một lúc, cho tới bây giờ ta không cho các ngươi đánh giặc, sức chiến đấu các ngươi dù thế nào cũng không thể biết hết được. Khụ khụ, hy vọng sẽ không làm cho ta thất vọng. Tất cả dựa theo kế hoạch lúc trước tiến hành. Bây giờ, các ngươi theo ta đi tầng mười tám!”

“ Dạ, vương!” Mọi người trả lời, nhưng khí thế rõ ràng không phải tốt lắm.

Mộng Thiên Quân bất đắc dĩ nhìn nhìn bọn họ, cảm khái bình thường mình đúng là rất phóng túng bọn họ, nói: “Ai không biểu hiện tốt, sau khi chiến đấu kết thúc cứ ở lại tầng mười tám! Đến lúc đó nhìn không thấy mỹ nữ, ăn không đến thịt ngon, uống không đến rượu tốt, các ngươi cũng đừng hối hận.”

Dọa? !

Bách Lý Như Yên và mấy vương gia ở một bên xem Mộng Thiên Quân duyệt binh, nghe thấy lời nói của hắn, nhất thời mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Có người duyệt binh như vậy sao?

Nhưng binh lính vừa nãy còn uể oải lập tức tinh thần chấn hưng, rống lớn: “Chúng ta nhất định anh dũng giết địch, cho bọn họ có đến mà không có về!” Sau đó về ngắm mỹ nữ, ăn thịt, uống rượu! Câu cuối cùng không ai nói ra, nhưng biểu tình bọn họ đã hoàn toàn bán đứng suy nghĩ bọn họ.

“Thật là...” Bách Lý Như Yên nhìn khác biệt trước sau này, thật là không nói gì.

Mộng Thiên Quân xoay người nhìn Bách Lý Như Yên, nói: “Ta đi đây, muội ở hoàng cung phải cẩn thận. Phải đề phòng bọn Thập Nhất vương gia.”

Bách Lý Như Yên gật gật đầu, nói: “Ta biết mà. Huynh phải cẩn thận! Bảo vệ Thiên Diệp. Ta chờ huynh về.”

“Ta sẽ.” Mộng Thiên Quân nói.

Đinh Đông phía sau hắn nhìn Bách Lý Như Yên, muốn nhắc nàng chú ý an toàn, giật giật môi, nhưng không có nói ra.

Bách Lý Như Yên phủ chiến bào cho Mộng Thiên Quân đàng hoàng, lại lấy ra một cái chiến bào màu đen, đi đến bên người Đinh Đông, phủ thêm cho hắn, cài tốt, nói: “Chú ý an toàn.”

Đinh Đông không nghĩ tới Bách Lý Như Yên sẽ phủ chiến bào cho mình, ngẩn người. Thẳng đến nàng mở miệng, hắn mới hồi phục tinh thần lại, nói: “Công chúa cũng vậy.”

“ Ừ. Chờ ngươi và ca ca về.” Bách Lý Như Yên nói.

Cách đó không xa, Thích Vô Song cáo biệt Thất Nguyệt. Lúc trước Thất Nguyệt nói muốn đưa nàng về, nàng lại cự tuyệt , quyết định ở lại cùng hắn. Tuy lần này nàng cũng rất muốn đi cùng, nhưng quá nguy hiểm, nàng bị giữ lại cùng Bách Lý Như Yên.

Hắc Tử ở một bên nhìn hai người lưu luyến không rời, không nghĩ tới Thất Nguyệt đúng là đi tìm một nữ nhân. Hắn nhìn nhìn bầu trời màu xám, cảm khái tổ độc thân ba người lúc trước giờ chỉ có một mình hắn, suy tư mình có nên cũng đi tìm một người không? Dù sao độc thân nhiều năm như vậy, cũng đủ rồi, có thể tìm một ràng buộc .

“Đi thôi.” Mộng Thiên Quân hô, cùng Thất Nguyệt Hắc Tử mang theo quân đội lao tới tầng mười tám của địa ngục.

Khi bọn hắn qua tầng mười một, người điều tra tin tức vẫn canh giữ ở thông đạo cách đó không xa lập tức báo cáo tin tức cho Thập Nhất vương gia, không lâu sau một chi quân đội xuất phát tầng thứ nhất...

Tầng mười tám, Độc Cô Thiên Diệp có được tin tức, biết Ngu Hành và Mộng Thiên Quân mang theo người đến nơi này, lo lắng chờ tin tức Diễm Nhất.

“Tiểu Diệp nhi, có tin tức.” Tử Tiêu tiến vào từ bên ngoài, nói với Độc Cô Thiên Diệp.

“Tìm được tiểu Hắc châu chưa?” Độc Cô Thiên Diệp vốn đang nói chuyện phiếm với Nam Cung Phỉ Phỉ, nghe thấy lời nói Tử Tiêu, đứng lên từ ghế.

Tử Tiêu gật gật đầu, nói: “Diễm Nhất truyền đến tin tức, nói Kiều Hoàng đi trăm vạn dặm về phía tây nam, lặn xuống đất. Hắc Ám Linh Châu hẳn là ở đó.”

“Chúng ta xuất phát đi. Đi hội hợp với Diễm Nhất.” Độc Cô Thiên Diệp nói.

“ Được.”

Tử Tiêu mang theo Độc Cô Thiên Diệp, Hác Bằng Du nắm Nam Cung Phỉ Phỉ, thêm mấy người ám vệ, ngồi trên người tiểu Hỏa bay đi phương hướng Tử Tiêu nói.

“Thiên Quân nói Ngu Hành đã mang theo người đến tầng mười tám, chỉ mong chúng ta có thể ở tìm được tiểu Hắc châu trước khi hắn đến.” Độc Cô Thiên Diệp nói.

“ Đừng lo lắng, cho dù là hắn đến đây, cũng không phải đối thủ của chúng ta.” Tử Tiêu tự tin nói.

Độc Cô Thiên Diệp lắc đầu, nói: “Trực giác nói cho ta biết, nếu không tìm thấy tiểu hắc châu, chúng ta đánh không lại hắn.”

Tuy không biết vì sao Độc Cô Thiên Diệp có trực giác như vậy, nhưng lời của nàng hắn vẫn tin tưởng .”Chúng ta đẩy nhanh tốc độ.”

“Ừ.” Độc Cô Thiên Diệp dặn tiểu Hỏa, bảo nó lại nhanh hơn.

Lúc này Hác Bằng Du mới biết vì cứu mình, bọn Độc Cô Thiên Diệp bại lộ hành tung mang đến nhiều phiền toái, hắn nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: “Thực xin lỗi, tiểu sư muội. Đều do ta, nếu không ta...”

“Sư huynh, nếu nhìn thấy huynh có nguy hiểm mà không đi cứu huynh, ta sẽ áy náy chết.” Độc Cô Thiên Diệp nói, “Giờ tình huống nguy cấp một chút, cũng không phải không thể giải quyết. Huynh đừng tự trách .”

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!